Kênh Tên Miền chuyên cung cấp tên miền đẹp, giá rẻ! Hãy liên hệ kỹ thuật: 0914205579 - Kinh doanh: 0912191357 để được tư vấn, hướng dẫn miễn phí, Cảm ơn quý khách đã ủng hộ trong thời gian qua!
kiem tien, kiem tien online, kiem tien truc tuyen, kiem tien tren mang
Thứ Tư, 29 tháng 6, 2016

Hôm nào vợ chồng cãi nhau là tôi phải ngậm ngùi đi làm trong tình trạng không xu tiền dính túi. Tiền ăn trưa ở cơ quan nhiều hôm phải đi vay. Làm ra tiền hẳn hoi mà tôi phải sống cảnh túng quẫn.

Tôi năm nay 29 tuổi, mới kết hôn được hơn 1 năm và chưa có con. Cả hai vợ chồng tôi đều làm ở công ty tư nhân. Tuy nhiên, vợ tôi chỉ làm nhân viên lễ tân nên lương thấp, mọi chi tiêu trong nhà chủ yếu do là tôi lo.
Tôi sinh ra và lớn lên ở thành phố nên có sẵn nhà. Lương tháng của tôi cũng thuộc dạng khá, tới 30 triệu/tháng. Nhìn ngoài, ai cũng bảo nhà tôi chẳng có gì phải lo, lại có vợ đẹp, đảm đang nữa. Đi họp lớp, ai cũng bảo tôi sướng.
Tuy nhiên, ít ai biết, tôi luôn cảm thấy ngột ngạt với cuộc sống gia đình. Tất cả chỉ bắt nguồn từ tính keo kiệt đến bủn xỉn của vợ tôi.
Vợ tôi là một người hiền lành, khá xinh và biết lo toan, vun vén. Bởi vậy nên ngày chúng tôi yêu nhau, bố mẹ tôi rất tán thành ủng hộ vì bà bảo lấy được người vợ như vậy thì gia đình mới êm ấm, hạnh phúc. Tôi cũng đã nghĩ như vậy nên ngay sau gần 1 năm yêu đương là tôi quyết định cưới.
Đến khi về chung sống thì tôi mới vỡ lẽ hóa ra vợ tôi keo kiệt đến khủng khiếp. Là phụ nữ nhưng cô ấy ăn mặc cực kỳ giản đơn. Từ ngày lấy chồng quần áo cô ấy chẳng mấy khi tự mua mà toàn xin từ người khác nên cái thì rộng, cái thì dài, quê mùa, cũ kỹ.
Quần áo của mình, cô ấy còn không sắm thì hiển nhiên quần áo của chồng cô ấy cũng chẳng bao giờ đái hoài đến. Có những khi bảo cô ấy mua thêm chiếc quần short để đi chơi thể thao cô ấy cũng cằn nhằn lãng phí.
tien-1-blogtamsuvn
Vợ chồng trẻ và điều kiện cũng chẳng đến nỗi nào vậy mà nhà tôi nhìn từ trong ra ngoài toàn đồ chắp vá. Ghế thì xin của nhà ngoại, ấm chén cộc lệch vì ghép mấy bộ vào nhau, nồi niêu cái lành vung thì hỏng quai, cái còn quai thì mất nắp. Mỗi lần nhà có khách đến nhìn mâm bát ăn cơm có tới 4-5 loại bát tôi cũng phát ngượng.
Đối với cô ấy, quần áo, nhà cửa, đồ dùng, tất cả đều chẳng mấy có ý nghĩa. Niềm vui duy nhất với cô ấy chỉ là ngồi đếm tiền và đi gửi tiền vào ngân hàng.
Để tiết kiệm được nhiều tiền, cô ấy nghĩ ra đủ cách. Nào thì cô ấy lên tận chợ đầu mối để mua cả tải rau cho rẻ. Thỉnh thoảng, tôi có kêu ca cả tuần ăn một loại rau chán ngắt thì cô ấy bảo rau nào cũng chỉ đều là chất xơ mà thôi, mua cả tải vậy tính ra rẻ được đến một nửa.
Nào thì cô ấy kêu bố mẹ gửi gạo từ quê ra. Cô ấy cứ hay nói ăn gạo quê cho lành nhưng thực tình tôi biết là cô ấy không muốn mất tiền gạo.
Thôi thì nhà có hai vợ chồng, ăn uống thế nào cũng không quá quan trọng nhưng ít ra khi nhà có khách cô ấy cũng phải nên chuẩn bị cơm tươm tất một chút. Đằng này, tôi không dám mời bạn về nhà sau nhiều lần cô ấy để bạn tôi phải uống rượu với nguyên lạc rang.
Đâu chỉ vậy, cô ấy còn tỏ ra khó chịu với tất cả những người họ hàng bên nhà tôi, đặc biệt những người ở quê lên ở nhờ vì chỉ sợ họ hàng sẽ làm cô ấy phải tốn kém tiền bạc tiếp đón.
Cứ ai ở nhà tôi tới ngày thứ 3 là cũng không chịu nổi khi thấy cô ấy cứ kiếm cớ đá thúng đụng nia, rồi kêu tiền điện, tiền nước nhiều. Nhìn thái độ của vợ tôi thấy ghê tởm thật sự. Thế nên chẳng có gì ngạc nhiên khi tôi cứ mất dần họ hàng, anh em, bạn bè.
Đặc biệt, dù là người có thu nhập khá nhưng lúc nào trong người tôi cũng không có tiền. Hàng tháng cứ khi có tiền lương là cô ấy đòi hết sạch. Và mỗi ngày, cô ấy chỉ đưa tôi 70 nghìn đồng. Với số tiền ấy cô ấy bảo đủ cho tiền ăn trưa, xăng xe, uống bia với bạn rồi. Nhưng cô ấy cũng không tự nguyện đưa tiền mà sáng nào trước khi đi làm tôi cũng phải nói cô ấy mới đưa.
Còn những khi muốn đi liên hoan, mời bạn uống bia, tôi lại phải giải thích rất lâu cho cô ấy mới mong lấy thêm được tiền. Và hẳn nhiên, cô ấy cũng luôn tỏ ra khó chịu mỗi khi đưa tiền cho tôi.
Hôm nào vợ chồng cãi nhau là tôi phải ngậm ngùi đi làm trong tình trạng không đồng tiền dính túi. Đến cơ quan, tiền ăn trưa lại phải đi vay. Nghĩ mà bực mình, đàng hoàng là người làm ra tiền hẳn hoi mà lúc nào cũng phải sống trong cảnh túng quẫn, cực khổ.
Tôi biết vợ chắt bóp cũng vì gia đình, tương lai con cái mà thôi nhưng sự thực sống với một người vợ như vậy tôi cảm thấy bí bách, bực bội lắm rồi.
Tôi nên làm gì để vợ thay đổi tính cách này đi để cho cuộc sống chung bớt bức bối? Xin hãy cho tôi lời khuyên.
Theo Tri Thức Trẻ

0 nhận xét:

Đăng nhận xét

domain, domain name, premium domain name for sales

Popular Posts